Bàng, có thể kể là loại cây thân gỗ, sống rất có tình với con người. Mùa nóng, bàng là những chiếc dù xanh che nắng cho những cái chợ đơn sơ ở các vùng quê, cho các sân trường rộn rã tiếng cười, tiếng nói học trò, tạo bóng mát cho những đoạn đường phố trải nhựa bỏng rát giữa trưa hè. Mùa lạnh, bàng đua nhau trút sạch lá, nhường ánh mặt trời sưởi ấm cho nhân gian, còn mình thì đứng trơ thân cành với nhiều thế kỳ lạ, không cây nào giống cây nào, khiến con người ngẩn ngơ ngắm nghía, khâm phục như đang chiêm ngưỡng những tác phẩm tạo hình không tiền khoáng hậu.
Những ai có nhiều ký ức thân thương thời thơ ấu, thường không thiếu kỷ niệm với cây bàng. Bàng đâm lá non đầy cành, như thắp lên muôn vàn ngọn lửa xanh báo hiệu sắp hết những ngày rét mướt. Bàng ra quả, những chùm quả không giống bất cứ thứ quả nào. Đặc biệt, khi những chùm quả chuyển từ màu xanh thẫm sang màu vàng sáng. Phát hiện ra hiện tượng này, không ai ngoài những chú học trò. Thế là ùa nhau đi lượm quả bàng chín. Thoạt đầu là gặm lớp cùi giòn, ngọt lẫn chua, chát rất hấp dẫn. Nhưng khoái nhất vẫn là lúc đập lớp vỏ rắn lấy ra phần lõi trắng của hạt, không nhiều, ăn vừa ngọt, vừa bùi, vừa mát, ăn một muốn ăn hai, nhưng vì phần lõi này ít quá nên càng ăn càng thèm, càng háo hức đi tìm bàng rụng.
Đến nay tôi vẫn thường ước được Công ty công viên trồng trước cửa hàng của tôi một cây bàng.
Một hôm tôi được tiếp một chị khách quen. Chị chưa nhằm mua gì mà cười cười nhìn tôi, tay chìa ra một mảnh giấy nhỏ, thì ra là một cái nhãn hàng hóa: Tôi dám chắc cửa hàng của anh chưa có thứ này. Hạt bàng Côn Đảo đấy! Chị khoe vừa đi du lịch Côn Đảo về. Chị tả những con đường bàng, rừng bàng ở đây. Chị tỏ ra khâm phục cái người đầu tiên nghĩ ra cách biến hạt bàng thành hàng hóa. Chị nói: Chính chị đã xem cách người dân Côn Đảo chế biến nhân hạt bàng. Cũng phải mất nhiều công sức lắm. Để có một kg nhân phải bỏ ra một ngày nhặt quả bàng rụng trên các ngả đường phố. Những ngày gió lớn, những ngày sắp bão, bàng rụng vàng mặt đất. Quả bàng lấy về phơi khô kiệt, dùng dao sắc bổ đôi, lấy hạt. Hạt bàng hình thoi, chỉ bằng đầu đũa, màu trắng, ngoài bọc lớp vỏ lụa màu nâu sẫm. Cho hạt vào chảo rang nhỏ lửa để hạt chín chầm chậm, tránh bị cháy khét. Có hai cách chế biến: hạt ngọt và hạt mặn. Mặn thì cho muối. Ngọt thì cho đường. Không mặn quá, Không ngọt quá.
Trước khi dời cửa hàng, chi tỏ ý tiếc không còn gói nào để tôi ăn thử. Chị lặng lẽ để lại cái nhãn hàng cho tôi ý muốn khuyên tôi nên liên hệ với Côn Đảo để có thêm một mặt hàng đặc biệt, rồi chào tôi ra về.